婆羅米字

出自維基百科,自由嘅百科全書

婆羅米字粵讀:po4 lo4 mai5 man2*4,婆羅米文:𑀩𑁆𑀭𑀸𑀳𑁆𑀫𑀻 𑀮𑀺𑀧𑀺)係印度除咗仲未破解到嘅印度河文字之外最古老嘅字母,呢啲噉嘅字母後嚟演變咗做唔同嘅婆羅米系文字,例如天城字淡米爾字孟加拉字同埋藏字。根據研究,婆羅米文可能喺西元前6世紀之前就經已出現[1][2][3]

字母表[編輯]

阿育王刻文字母表

元音[編輯]

a i u e o
ā ī ū ai

輔音[編輯]

塞音 鼻音 近音 擦音
清音 濁音
唔送氣 送氣 不送氣 送氣
聲門音 h
軟顎音 k kh g gh
硬顎音 c ch j jh ñ y ś
捲脷音 ṭh ḍh r
齒音 t th d dh n l s
雙唇音 p ph b bh m
唇齒音 v

參考資料[編輯]

  1. Pichumani (2004)
  2. Deraniyagala, nd
  3. Coningham, R. a. E.; Allchin, F. R.; Batt, C. M.; Lucy, D. (April 1996). "Passage to India? Anuradhapura and the Early Use of the Brahmi Script". Cambridge Archaeological Journal (英文). 6 (1): 73–97. doi:10.1017/S0959774300001608. ISSN 1474-0540. S2CID 161465267. 原著喺2019-06-03歸檔. 喺2023-03-27搵到.